Part 20: Hải đăng Kê Gà và những chú bìm bịp
Bên trạm xăng ven đường Sau 1 phen hú hồn vì tí mật mẹ nó túi mấy ảnh, tôi cảm thấy chuyến đi thật sự vẫn còn rất may mắn khi đến giờ mọi thứ vẫn rất ổn. Lúc đầu tiên tôi vừa sợ hãi vừa lo lắng khi nghĩ tới những khó khăn có thể sẽ gặp phải trên đường đi, sợ hãi vì có thể có những khó khăn khiến chuyến đi phải hủy bỏ, nhưng nhiều khi tôi vẫn nghĩ nếu có một chút thử thách thì chuyến đi sẽ thi vị biết bao nhiêu. Nhưng đến giờ này thì phải nói là tôi cảm thấy may mắn khi cái lốp chưa thủng lần nào, chiếc xe chạy ngon và chẳng ai lăn ra ốm... Đường dài và xa xôi lắm Thật sự hôm nay tôi không biết mình sẽ nghỉ lại tại đâu, càng đi về phía nam thì kiến thức địa hình địa vật của tôi càng ít đi, tôi cũng không còn thạo đường nữa mà đa phần sử dụng bản đồ hết. Nếu đi tiếp về Vũng Tàu thì có vẻ xa quá, mà nghỉ giữa đường thì chẳng biết chỗ nào, tôi áng chừng khoảng cách và tính toán rằng mình sẽ đến Hồ Tràm là hợp lý nhất. nhìn trên vệ tinh thì khu này có vẻ nhiều bãi biển đẹp, nhưng nhìn khách...