Gia đình mình rất muốn đi Đà Lạt, vì Đà Lạt mộng mơ, Đà Lạt trong lành và nhiều kỉ niệm, nhưng trên hết, phải thú thật cái lí do đi Đà Lạt lớn nhất đó là mát. Sau mười mấy ngày lang thang dưới cái nóng miền Trung, bọn mình nóng thè cả lưỡi ra rồi, giờ chỉ cần cái tủ lạnh mở cửa thôi là đủ để khiến bọn mình thèm thuồng chảy dãi. Vì vậy, mình nhất định phải dong xe lên Đà Lạt để giải nhiệt vài hôm.
Từ Nha Trang, mình dự tính đi dọc ven biển tuyến Vĩnh Hy để khám phá dọc bờ biển đẹp mà thiên hạ đồn rằng nhất Việt Nam. Thực ra trước đây mình cũng có dịp đi Vĩnh Hy và Bình Ba bằng ô tô rồi, nhưng cũng muốn đi thử xe máy xem sao. Từ Vĩnh Hy vòng qua Phan Rang Tháp Chàm rồi theo đường Cư Xá Đa Nhim mà thẳng lên Đà Lạt. Nhưng cũng vừa vì ngại nóng do nắng ở Nha Trang cứ đỏ lòm lửa đốt, mình có tham khảo qua ông anh quen biết sơ sơ Khoa béo nổi tiếng với hành trình vòng quanh địa cầu, hắn tư vấn là đi từ phía Nha Trang lên sẽ đẹp và... đỡ nóng hơn. Một phần nữa là do mình vui chơi mấy ngày vừa rồi chẳng đi gì mấy nên sợ không kịp ngày nghỉ phép, đành tạm biệt Phan Rang Tháp Chàm để bẻ lái lên thẳng Đà Lạt từ Nha Trang.
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEj6T9NtHCUdv9dvN1nmGR_ETX8sZJYbrysB9lFbDFUDW47p59dCl5xS3ErNE-wixxysZUhTtopV-RPOOgG3kUSkm_pIZcDRlPpYTMNvBD2XUziLv7QU7FCbDlA_6wlkxdHLC5q_Bd9-mCKX_jltNhYY5VsxnpHrlQKSdmr2NFKozdTJEO8swg1Wnfq9BJ91=w546-h728) |
Lên đồ đi tránh nóng |
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEi5V_RK12rbP-btpIaTkRkWc6wJQMc5A2H5gMdrfjUBQP4IXY9UdNu-BjrKj0fTEziaXxIFCWTvISba-O1jSC-IxJASzSOPmRIS25c2REBcA1g-fFgjpygNjyzFjNbIfp-hM0GIQUxOhIBwB5Qka6qZNYNow98KfaD86ed7ZtSjcMCsvIr6m_oQdSY2HsIo=w605-h454) |
tạm biệt thành phố biển |
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEhV_AxqLuhblvZ_kCDD6qG9eYol13tXJNDm-1NZjfWf3QF8mrR8Y2wEJPpYfKHIkQlw0UYWERBDhP0RMTbV3No6Ra0eHkNu5XNjBr6uLivGf0acyId8bu5rmJtgZZIV2BQjWPJLIFM1eM8Iz2vYyiY5GAmXDzzl6KKYSxYDb7ySvq_KPsuAhqNMeW1_vnh8=w513-h683) |
Bữa sáng dành cho người xứng đáng |
Thế là vào sáng hôm đó, ngắm nhìn bình minh Nha Trang thêm một lần nữa rồi a lê hấp, bố con mình cút thẳng về hướng núi non. Đường về phía Đà Lạt đẹp lắm rồi, đoạn đầu thì đường mấy làn xe, càng chạy càng mát mẻ vì bắt đầu lên dốc lên đèo. Dù đã nạp năng lượng từ sáng sớm nhưng đến gần trưa thì bắt đầu bụng réo bụng sôi.
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEiXkofm4uiUTi1s6Y0g001r_6HfGgEga2X9d0ILeiUZY8TRjjJ0mjv9j4ktr-z5By-XJaEKb16OXfigdJYwJ58R5STJa9e9Ea5nAs7FwMhZ2JDSo-qXbZmbjpbVZ-XhcHQ2QbFx7ODLxXPTspYbV9tWx8Rczh9z3DuGImAf056B0eOH-Wl7Gdz-J-C2gwHI) |
Nghỉ chân dọc đường ngay cổng nhà dân, đáng lẽ mình mà có cái con trắng trắng kia thì có phải nhẹ đít êm mông không? |
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEgjCX_qh10bM-y6ILY5vb17qxguXKnD77O1vD_0jSbvzzbY6mr0_0qIXatjpNNPyQ4PSfvQHmvuCklA7okImtYz52M-mgx1iORf5voN5709C-rufVZ2VKyjAmdaiQYMJow2F0gcj16ckU94yvvl-FYetWnkzTJfqlL69iE26Y8eXIZwL1fG9cinkgwt5HyD=w516-h688) |
Rửa mặt rửa mũi cho tỉnh táo |
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEhyrwm9hVN0wDI5OWlG2QCi9EvgOa7vqJBMuNMivobJKrXx5PgcXPye8APUlw_Z5J6iUT6gPi5gE0VBxPUhlKqES7tjSEXfoZwjab6YzEBPehlYLmHNn-ZZwo5uZLKHKjtmcXpPL2iWlspY9o7WFBY3l41phNmAAYvF0ycxsdqJ_uXCohRdpMBTeGM9_m7I=w592-h790) |
chân dung một phượt thủ |
Dọc đường đi, có khá nhiều quán ăn nhanh với vài nhóm du lịch xe máy tạt té dừng lại nghỉ, nhưng chả hiểu sao mình vẫn cố đi tiếp vì cảm thấy chư hứng thú lắm với mấy quán ăn ven đường này, mãi đến cái cầu bắc qua suối mà sau này mình mới biết là cầu Bến Lội thì bất chợt, một cái quán ăn ven suối nhìn rất chi là hữu tình chợt hiện ra, chắc hẳn đây là tín hiệu từ vũ trụ nhắn trực tiếp với mình "Vào hốc đi các cháu ơi". Quán ăn này mình không nhớ tên mà cũng không chắc nó có cái tên nào nổi bật, nhưng chỗ ngồi của nó nhìn ngắm bờ suối rất mát mẻ và đẹp, bên dưới, một lũ trẻ con cởi truồng tắm suối rất hồn nhiền. Con mẹ Cáo nhìn các bạn tầm tuổi tắm suối thì thích quá, thỏ thẻ mình là nếu ăn nhanh bố cho con xuống suối tắm với các bạn nhé. Mình ok liền, nó không xin thì bố nó cũng phi xuống trước rồi...
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEh5JAPS1iU_3_TOOvSO94VBKsskPVt3nkWNHfzn17Ls-CZHJtC1kj3rY8tSbjsu15m9GAbLiartGH1vY47kj-BOhRcGVqCPy4ArETrxrgaUltA8KOsV9WeQbrtkPkRKSVDASwgMtkEwxIqFrJmY__78kPfwNhV70Tb-tMbZi8Py4PPWNuPFy4bbOWpQlpeq=w591-h443) |
quán ăn ven suối |
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEjLpsGvQLQNJ2u4_tdo1NF9yVtUEQoKdt3aRDGpkse7XnDm1xfoemPEKyW-Aix-cWLAUoGPmiNUAxnVBAbnNJfvgDQdBaCnqKbt8B5n6-aRuicAhYeTed3LGI3TkEhJtTkUsQFLpjNiWbY3dM2nqczsbtS0xI7q6mF2RBsPPfP_-wOiYi5K4OJoVEQhW93U=w629-h418) |
Bờ suối này mà lao xuống bơi thì quên hết sự đời |
Nhưng dự định mãi là dự định, đang ăn thì trời hơi gió man mát, sau đó thì lũ trẻ con nhồng nhộng chạy hết lên bờ, y như rằng chỉ vài phút sau, một cơn mưa to như vòi phun cứu hỏa đổ ập xuống. Kể cũng may, nếu lúc này còn đang lang thang trên đường thì vừa đói vừa rét, giờ thì chỉ còn rét thôi chứ không đói nữa. Mưa to đến độ trắng trời, hắt tứ tung vào quán dù mình đã ở tít bên trong rồi. Giấc mơ tắm suối tan như cơn lũ ỗng đang tràn về đục ngầu bên dưới. Mình trộm nghĩ, bỏ mẹ, còn hai trăm cây từ đây đến Đà Lạt, toàn đèo dốc mà lại dính mưa thế này thì bốc cứt rồi thị Cáo ơi!!!. Chúng mình ngồi mãi chả thấy hết mưa, uống no thêm một bụng nước đến thêm 1 tiếng nữa trời mới ngớt. Hạt mưa còn chưa tạnh thì xe đã nổ máy, mặc thêm cái áo mưa rách nữa là cả gia đình lên đường, không đi bây giờ lỡ tối trời đường đèo khó đi thì chỉ có cắm lều mà ngủ giữa đường thôi con ạ.
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEgX4aXh96_uh3hUiYrOz7N1hbnLXtaNE80JyJvS2FRey9ZJB20cgIwcwsCiTRNEdHk5HG9-NKEwOvlm1hQyhmWzMERKmM9qt3R_2TDQVAJQ-3FCgmfytajhjlY5XdYLSS45d4Xs8lpg2xWpiyFzhlwccf9jLTmIGJJ_ngWtd7oSEFFV3HyB4N4fofdk4zUT=w404-h539) |
Trùm kín vào rồi lên xe |
May giời thế nào đến chân đèo Khánh Lê thì mưa tạnh hẳn, nắng lên rực rỡ, đúng là thời tiết vùng núi đỏng đà đỏng đảnh như gái mới lớn, nhưng nhờ thế mà chúng mình được tụt áo mưa ra phơi nắng, đường đèo có tí nắng thì mới đẹp chứ nhể? Dù sao thì trước chuyến đi mình cũng chuẩn bị kĩ phương án cho vụ đi trời mưa rồi, ngoài áo mưa sẵn sàng ra thì bánh xe cũng được thay lên loại to hơn để bám đường hơn một chút. Nhưng phương án thích hợp nhất cho vụ đi mưa này là kệ mẹ nó, chỉ cần bắt con công chúa béo ngồi ôm thu lu túi máy ảnh và đồ điện tử, trùm kín nó lại, còn ai ướt thì ướt, đến điểm dừng ta hong khô sau :D
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEhVr6-J7okX5PlmdQN5_JSgHhhSYesq3ASCUpXlBEdjwUdPBGiStA6xZFSyRJHLydRjIRAxz0hE-EbORdi7dOixHCeE6GxawXRtIDc6E3BsZ9dvzgZsLeh17_Tq7H2-mjaM_cBPoQirVl8sCYZt2FRBTvrLrqNHjtTlAk5pCR-6d6PfD2LyNreYPzROSJfm=w571-h428) |
Nắng lên rực rỡ dù mây đen vẫn đâu đó |
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEhSGpZXKC-JhAImbLgJbuCQX2k_09ZXH-51XyvTRi_8H2zrkUngsa95bl7Yh0DOdy1cvsy8OwROU9iAMcoaN558kHlZ-Ej8tfMAKLtKIPWq6pkgYhkhq09w_JKWVjm1i-2XQ5sbVPF26BX4MD9JO7hF9amS6MpbwB_nDtzr7ICByytQZiQl8R9yHDM4zdpB=w588-h441) |
chân dung đội buôn lậu |
Đèo Khánh Lê vừa dài vừa cao, nhưng rất đẹp, xe thì cứ ì ạch mà leo, cũng khổ, xe mình có 125cc, phải chở 3 con voi còi, may sao nó thiết kế để chở lợn chứ không phải đua tốc độ, nên dù chậm chậm nhưng nó vẫn leo núi tốt, thi thoảng mấy con wave ghẻ, dim chiến tạt qua cái vèo, mình cũng kệ vì nhục quen rồi, có bao giờ đi được quá 50km/h đầu mà tị nạnh với ai? Lúc lên đỉnh đèo, mình có đứng chụp lại môt bức ảnh vì đúng 10 năm trước mình cũng đứng đây chụp, thiếu mỗi con khỉ con...
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEhtocvGPxw2MuA0nyvOx4FcN-QbydC4NWgcqvceKbMXUP3YNq4wr3cv9Vy9EBafaugqzAZ35lj6MQUljM17Gudq_7IMc-SHLPNQUwYd8rgAPpmeMtURasG1E-E0Y8bcCg24_s6UHRm8WsDzXDeL2QywRLInsUgioiQ-u6Ff5hVlKOc-FuBeF86ztvdGgQj6=w612-h407) |
Đèo Khánh lê, nhìn từ trên cao |
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEi6JjIcnlCxtpdq7iHdkWkTie3fzN2RfVULYSOG2MACxMMal_pHp6ID271sws_SSQ-pJOsLDlEoKykB5gIyJV-MmXTk3966HS6hffIq8-ixHykMLgDDxiAzXKiXVRoQWw7UE2IqxlpZIW4SGopxIRpld2o8jDrF7wrjdfKHhD0NBG8uMnAwm955hOEQP74v=w585-h438) |
Bộ 3 hủy diệt, hủy cái gì thì chưa biết |
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEgu-2s5QuEiC989Ht9iMBMTva95DUR3yULFbJsATWjMc34k-wILYTAzKyL4M9Bbqxnx0Fpyfb6Sao6aQfyxyIs3L6s8huX2o9lqVcOOdhsOa2vsq2sZt_mRaUraWLJSvbn4ZL0AhYf9csxSPu8zYf_OUbrj_Jk3gC9sCLa8L2I0Dn-G7eyLxi-IrJkwBCyO=w616-h462) |
Những con đường như sinh ra để dành cho mình ta |
Càng về gần phía Đà Lạt thì đặc sản Đà Lạt hiện ra càng nhiều, những vườn hoa, homestay ven núi và rừng thông trải dài dọc theo con đường vắng vẻ trong ánh nắng chiều tà tạo nên một bức tranh đúng như mình từng nhớ và tưởng tượng về Đà lạt. Đi giữa rừng thông làm không khí mát mẻ trong lành lạ thường, đến đi đái bậy ven đường cũng đầy thư thái và hài hòa với bức tranh thiên nhiên trước mặt. Thi thoảng bọn mình cũng thấy vài dòng suối lớn chảy ven đường, nghĩ bụng giá có nồi lẩu nướng thì chắc phải đè ngay ra mà chén ven suối luôn ấy chứ.
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEjqv8LvyyyyvlLrvn7r64H9-K5o309_qcXzB_BHP7-JoFUsjbzkoZ5mH2DK5lNJLLUx4pL2x-rfgnoX8mEURVwxTNsqZrndyw1AtkEqQVDWgGJH8Wit3_3BVacJlIGUk59IOj03yyjsb8rl0LGMZyDj-IRKadnaEiQWUfs-NA0YFxKFvn5PRBe0pPltJLGr=w539-h718) |
Những con suối ven đường
|
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEicjyZwlD-mNg3_7Urf2eGKCxCQodEnDSTJR1nQVuPID1SoiXIT_K8VadomHu0AiU-puyucupL8sxV-BXMARxNfsKek5ljkfLu5JFbie5Ea_SiZYoRZo4vql9QcBsWgqKfa9PCawhq66XimorU5WpgReNKhYiX0c3OydnMZ-sBPvu-t6dASTjt-7mMpheXC=w499-h664) |
Bế lên ngó trộm vườn dâu tây ven đường |
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEggpGnCoy_swqADfstXbb6csxZ1nWIqWrNeHH2qiF-Yt0kaZoV5ajEtcpB5FtT88Fa-4OHPEDVs7icjQTiYNNgluSRpTYI1HeAj5r24-xiORNer2Dbx_r55OrA26H9dF5EtZu71i72PPObOMyD8SC21IX3BR1NznP0dd3loJtzneIKN-yp38K1_o4x75yQE=w536-h715) |
Lạnh thì quấn áo mưa mà đi, dù trời đang nắng |
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEjJepVkNCZlZCCoP0ly8uuMQrah3MCTbf_ywewyzaz1MBTsEca-ymZrPIbe3rFMHdVBmAmBpIHXJoB4VHyYoNJZQgLNTun6pqF8vn3lWqnnJyQ4vCq5DcjefeBi7DWK3jdcQP15LI9lA0fhGvgQ1zW-tS8EUFT5fbEao6D0TgxAFyQGoReA2IOsMmzA_tfd=w586-h390) |
Con đường hữu tình dẫn sâu vào cánh rừng thông, rất thích hợp để đái bậy |
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEjr_QsNGrwaiaQrWcNOpgTGXvfi1noi33_t4DZQCcVHwuwWjamqqK5SSqbyrObGEi2W4SD87sqSq61JbOnqwbVRd4nXea9ejhgyrCxXwYrEJyCncGQM6_h-B5z483UB5HH36ZFrjoCW4c7QKa-HR2SXoZh_X0OD2rqlwOt2tTHGSD7NWq00h65EpetS3oBm=w578-h386) |
Nhìn thì tươi thế thôi chứ chúng mình mệt bỏ mẹ ra ý chứ |
Chạy đến tầm 5h chiều hơn, nắng bắt đầu tắt, mình cứ đi theo bản đồ thấy cái đường rõ to và có vẻ gần, dù nó là đường trắng chứ không phải tỉnh lộ màu vàng, nhưng chạy 1 lúc nhìn lại bản đồ thì thấy quá đường rẽ mất rồi, nghĩ bụng chắc mải nhìn ngắm quá mà chạy lố, mình lật đật vòng xe lại. Nhưng quái lạ, nhìn kĩ mấy lần cũng không thấy lối rẽ, mà rõ ràng trên bản đồ là đường to lọt cái xe bò cơ mà. Mình vừa đi vừa dò điện thoại GPS cẩn thận, rồi tần tần trước một con đường chạy dọc vào... bãi tha ma, đường bé như đường đi bộ, lẩn khuất sau bụi cây, nhìn thế này một xe máy đi còn khó, xung quanh lác đác mồ mả đông vui tưng bừng, trời thì nhá nhem về chiều. Mà đếch hiểu sao rõ ràng trên bản đồ là cái đường to lắm cơ. Đánh giá tình hình trong giây lát, mình thấy hơi run tay nên quay xe chọn con đường dài mà chắc chắn... Nghe sau lưng có tiếng huýt gió mời chào, đi đường này vào chơi với chúng tôi đi bạn....
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEg96eu-z6IWroqcIPAXZG7PFj8agqAV-eTHSP7Gymhg40pVCMkgCbWWuEBX5KEZ2Zo0TqTwu6LEz3WcNYRNaUEpbYA_eqzG5MWvr6qroQG-534gDJUuQVdMI_xUg81lGaJVKBLXKLSeyfNuDuB3CMDnAb72POPCxXFw6Nw7Q_rIA47faMETu8MK8Z06OLYV=w596-h397) |
Rừng thông Đà Lạt, nhìn đẹp lúc sáng và ma mị lúc tối |
Càng về cuối, ánh đèn thành phố càng nhiều nhưng mông càng mỏi, chả hiểu sao có 4km cuối cùng trước điểm dừng mà mình mỏi đít thế không biết, vít ga càng mạnh và đi càng nhanh, có lẽ đây là hiệu ứng cảm giác khi sắp đến đích, cơ thể không thể nói là không mệt, chỉ có tinh thần xốc nách lên thì tấm thân bọt bèo này mới đủ sức lực mà đi tiếp. Và ngược lại, dù trước đây mình có khỏe mạnh đến ra sao, nhưng đang cơn lười và không có tinh thần thì mình cũng chẳng muốn đi những chuyến dài dài thế này. Rút kinh nghiệm từ đây, lần nào đi xa, đi dài mình cũng phải chăm sóc đời sống tinh thần kĩ lưỡng, cố tìm ra những mục tiêu nhỏ nhỏ nhưng vui vẻ dọc trên đường, ví dụ như 20km nữa thì đến con suối đẹp lắm, 10km nữa sẽ đi qua vườn hoa này nọ để thông báo cho con thị Cáo phía sau cho nó có động lực hóng hớt, lâu dần con thị này biết tính nhẩm, nó cứ tính mỗi lần mình đưa nó đi học mầm non là 5km, vị chi là 4 lần đi học thì đến suối, 2 lần rưỡi thì đến vườn hoa... Cái này chắc chắn là home schooling - học ở nhà, học cả trên đường đây chứ đâu xa xôi nữa?
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEhopAj7LfK0jpeL-nYIpJ2lPtI6FL1Hw41kLuvWmKQ8UhPqWDxZDQh45AgNJgB03hA_ezX1LeyEjRKFDVyZlhVdgDs4buqZw0Wwmb4IVGwkeFBIbnyVCVaJEjRKcedJEg9c0jBnn0y28zXVaAXSG7Zvcrwt19qMaOz9XFatJYrLrQ4bssOeLyC4JvOypOyM=w568-h426) |
GÓc nhìn từ tầng 2 xuống vườn cây the Burrow Đà Lạt |
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEg1M91FfapRZ_UkJRWkMARNWChNH1V_sfYtM7TSpQQNzJrJr4A6UXIkK2j6a36RHnJkOtTHr43A-zGn96dEOSOcR5ET0X_JnYSx_t1sZ_yLO4I6Nn5yjmkTh-nIkUl9pCcXgqfbA4l79ualoEqe3PmXQ9eJheZaniQjcWE0JNCRxFXXezeX40_okV7M5iPV=w470-h626) |
Cửa sổ từ phòng ngủ
|
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEjbqWrJAKm8vZMslZOHduuql0aK7dlZc8TBXPc4gjaExXUbVqXay7jFymGq6M0jRV8AkS-Hooeo5bPk7NLPTpaLHKfuvOaVEc9IXJtiXpifWmctHir5y27T61JcbwJKcWXBtvnnktuuooGtAWiKal_-O_ljtFyq4G0IYsLwKaOUQ3P-b5a01eaWabkRYcEI=w486-h647) |
Thăm thú sân vườn tí |
Bịch, cả xe và người ầm ầm lao vào cái homestay nhỏ nhưng có cái cổng rất đẹp, nằm kế bên một con đường ven thành phố. The Burrow, một homestay mà có lẽ cũng không quá nổi tiếng, mình không tìm thấy cái tên này khi lướt các danh sách homestay đẹp ở Đà Lạt, mà mình cũng quên béng vì sao lại tìm ra nó. Với mức giá ưu đãi khi lần đầu đặt qua booking, nó rẻ bất ngờ. Mình nghĩ bụng đặt tạm 1 đêm đã, nếu không đẹp hay thoải mái thì a lê hấp té đi tìm khách sạn sau. Vừa xộc vào thì có một bạn gái thò đầu ra nhìn mình rồi hồ hởi gọi đồng bọn ra tiếp đón. Tự dưng có cảm giác như kiểu đây là một khu nhà trọ sinh viên thời mình còn đi học, mọi người quen biết nhau cả và rất vui vẻ như trong phim Phía trước là bầu trời vậy. Khu nhà có một quán cà phê nhỏ, khá xinh xắn, và đậm chất mộc mạc hợp với sở thích của mình, một vườn hoa lung linh đèn và rộng rãi, có cả bếp nướng và bếp lửa ngoài trời. MÌnh đặt một căn phòng tầng 2 với cửa sổ rộng nhìn thẳng ra khu nhà kính đã lên đèn thấp thoáng phía chân đồi. Tự dưng cảm thấy khá ấm áp với căn nhà này dù ngoài trời đang bắt đầu lạnh dần. Mọi người trong khu nhà rất thân thiện và thoải mái. Nếu không phải thiếu thốn quần áo thì mình chắc đã quấn chăn nằm lăn quay luôn trên phòng cho sướng rồi.
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEiTsfM81ZLMeQKNL_MfRIHiFaeYSQwhPaCGJnC5vBFe0yp6lftSXHJoUT83HkzwfOzf3p6tPhiNOlCUsmt0fwTp1RDpfEBqG0pq1AlcUgkWm_v50ke3DZwPu-HfRgwip3cSjS1Hp0PqMbG-PgqiLKQotpmU6Q8TZlHFZqxhkiJJOxoFkY9wE0UCeFRKiUnE=w466-h622) |
Căn phòng ấm áp |
Đà Lạt lạnh, khá lạnh, nhất là với cái bọn chỉ mang quần đùi áo cộc cho nhẹ gánh như mình, lần nào cũng vậy, việc đầu tiên khi đến Đà Lạt là đi tìm mua một cái áo khoác, hồi xưa thì mình hay mua đồ Sida ở bên hông chợ Đà lạt, tầm 20k-30k một cái áo khoác, mặc vào cho ấm người mấy hôm cũng là mức giá không tồi. Nhưng năm nay, mình được nâng cấp hẳn một cái áo khoác gần 200k made in china ngay chợ đêm Đà Lạt.
Trời lạnh thế này, ăn mấy xiên đồ nướng tại chợ đêm rất là tuyệt vời, ăn tí thôi là đủ bữa tối rồi. Tiện thể chúng mình mua thêm một ít đồ ăn về để ăn nhậu đêm trong phòng nữa. Về thôi, căn phòng ấm áp trong căn nhà gỗ đang chờ...
Vài bức ảnh đẹp đẹp chụp tại khu nhà homestay
![](https://blogger.googleusercontent.com/img/a/AVvXsEgq38KidZqbfRQJ1yQBNP3fNtXJvAqc46EeqN-bv1o2Ta1EovhbPBt1PYjPvaw64nxG8QqYFWq57sr2qPC4ysG0HRqy_vLqX3ngSIIORtPhUL5cX-_K8naz-4XtAsTY7ECZ6Ewpkro0t6ftzC9k6K0lr-tVNJvU6DaUFPHRY-2YXkCqsKB_2wZ1fYWPfnK9=w519-h691) |
Ăn vặt cuối ngày |
Nhận xét
Đăng nhận xét