Part 21: Vượt biển về TPHCM
Kỉ niệm gia đình Mình và đống đồ dùng cho đến lúc này Vũng Tàu buổi tối thì mát mẻ là vậy, ấy thế mà ban ngày trởi nắng như đổ lửa. Buổi sáng sớm, chúng tôi đủng đỉnh quần ngố áo phông dép tông rách rách lê thân xuống nhà hàng ăn sáng của khách sạn, chả biết khách sạn này có vip lắm không mà các bàn xung quanh toàn bàn chuyện làm ăn tiền tỉ đến chục tỉ, rồi mua nhà này đất kia, tự ngẫm lại bản thân mình nghèo rớt mà sao vẫn không thể ngậm miệng cười ha hả được :( Chắc là do cái gien lạc quan nó đang thấm đều trong từng tế bào của mình rồi. Sáng nay con Cáo dở cứ đòi đi bơi vì từ trên phòng nhìn xuống cái bể bơi to to của khách sạn cũng thích. Dù rằng trời nắng chang chang mà 2 bố con vẫn mò xuống bể, ở đây nhìn ra cái đường đua cho bên dưới rất rõ, nếu có ngày đua chó thì chắc không mất tiền vé mà đứng đây xem cũng được. Phía xa xa khách sạn là núi gì đó thấy xây dựng nhiều mà tối đèn sáng lắm, trên núi cũng có một khu du lịch thì phải. Chú Cáo phao vàng Trường đua chóa nhìn từ khách s...